Nghe Menu Nghe nội dung
Go Top

Đêm trăng (Lee Tae-joon)

2019-01-08


- Trích đoạn nội dung phát sóng - 


Sau khi chuyển nhà đến phường Seongbuk được khoảng 5, 6 tháng, vào một đêm tôi chợt nghĩ “Nơi này cũng có khác gì nông thôn đâu!”. 

Tôi nghĩ thế, không phải vì thấy cảnh vật tối tăm mù mịt ban đêm hay nghe thấy tiếng suối chảy róc rách, tiếng gió thổi lao xao, mà là vì hôm đó lần đầu tiên tôi gặp một người tên là “Hwang Soo-geon”. 


성북동으로 이사 나와서 한 대엿새 되었을까.


그 날 밤 나는 보던 신문을 머리맡에 밀어던지고 누워 

새삼스럽게 “여기도 정말 시골이로군!” 하였다.


무어 바깥이 컴컴한 걸 처음 보고

시냇물 소리와 쏴 하는 솔바람 소리를 처음 들어서가 아니라

황수건이라는 사람을 이날 저녁에 처음 보았기 때문이다.



Đây là tác phẩm kể về cuộc gặp gỡ giữa nhân vật “tôi”, vừa chuyển nhà từ khu Seodaemun nhộn nhịp đến phường Seongbuk yên bình. Tại đây, “tôi” gặp Hwang Su-geon và liên tục quan sát, suy ngẫm về cuộc đời của người đàn ông này. 



Jeon So-yeong, Nhà phê bình văn học

Trong truyện ngắn, nhân vật Hwang Soo-geon hiện ra là người ngờ nghệch, bị mọi người xung quanh khinh thường, chế giễu. Anh ta hết chạy việc trong trường học rồi lại chuyển sang nghề phụ phát báo và là hình ảnh đại diện cho những người dân nghèo, bị đẩy ra rìa xã hội Hàn Quốc giai đoạn cận đại, dưới ách thống trị của thực dân Nhật (1910-1945). Hwang Soo-geon và những người dân nghèo khổ, chất phác đó bị tách biệt hoàn toàn và đảy ra khỏi nơi đô thị phồn hoa, trôi dạt về những xóm nghèo như phường Seongbuk. Bản thân địa danh này với không gian “đêm trăng” trong tác phẩm cũng là những lớp không gian và thời gian mang nhiều nội hàm, và dường như thay lời tác giả Lee Tae-joon để vỗ về, bao bọc những kiếp người yếu đuối, bé nhỏ này.



Có một ngày, tôi hỏi anh “Ước mơ lớn nhất đời anh là gì?”

Anh trả lời rằng làm nhân viên giao báo chính thức một lần thôi cũng đã thỏa nguyện rồi.

Soo-geon hiện được chia khoảng hai chục đầu báo và mỗi tháng được trả cho khoảng ba đồng. Vì vậy, anh thấy rất ngưỡng mộ và ghen tỵ với hình ảnh người nhân viên giao báo mỗi tháng lãnh 20 đồng, mặc đồng phục của tòa soạn, có cái chuông kêu leng keng khi đi lại. Anh còn nói, nếu có cái chuông đó gắn vào thì anh thấy mình chạy cũng nhanh, phát báo mau chóng hơn, cũng đỡ sợ con chó ở nhà người nhân viên ngân hàng hơn.  


하루는 나는 ‘평생소원이 무엇이냐’고 그에게 물어보았다.


그는 “그까짓 것쯤 얼른 대답하기는 누워서 떡 먹기”라고 하면서

평생소원은 자기도 원배달이 한 번 되었으면 좋겠다는 것이었다.

남이 혼자 배달하기 힘들어서 

한 이십 부 떼어주는 것을 배달하고 

월급이라고 원배달에게서 한 삼원 받는 터이라,

월급을 이십여 원을 받고,

신문사 옷을 입고 방울을 차고 다니는 원배달이 제일 부럽노라 하였다.


그리고 방울만 차면 자기도 뛰어다니며

빨리 돌릴 뿐 아니라 

그 은행소에 다니는 집 개도 조금도 무서울 것이 없겠노라 하였다.




Đôi nét về tác giả Lee Tae-joon

- Sinh năm 1904 tại Cheorwon, tỉnh Gangwon.

- Đăng đàn với tác phẩm “Oh Mong-nyeo” trên tạp chí “Văn đàn Joseon” năm 1925.

- Ra mắt truyện ngắn “Đêm trăng” trên tạp chí “Trung tâm” năm 1933.

- Đoạt giải thưởng Nghệ thuật Joseon lần thứ II năm 1941.

Lựa chọn của ban biên tập