Stray Kids kỷ niệm 6 năm ra mắt cùng người hâm mộ
2024-03-26
Lễ kỷ niệm 100 năm ngày thành lập Chính phủ lâm thời Đại Hàn Dân Quốc (11/4/1919) đã được cử hành tại Thượng Hải (Trung Quốc) và Yeouido (Seoul). Kể từ sau khi được thành lập năm 1919 tại Thượng Hải cho tới khi Hàn Quốc được giải phóng vào năm 1945, Chính phủ lâm thời đã đóng vai trò nòng cốt, kết nối toàn dân tộc, tổng chỉ huy phong trào kháng Nhật giành độc lập trong suốt 27 năm.
Thành lập Chính phủ lâm thời
Sau khi Phong trào giành độc lập ngày 1/3/1919 nổ ra trên toàn quốc, thực dân Nhật Bản ráo riết truy sát các nhà hoạt động độc lập. Nhiều người không còn cách nào khác phải chạy trốn sang Trung Quốc. Yêu cầu lịch sử khi đó đặt ra là cần phải thành lập một tổ chức đóng vai trò chủ đạo, lãnh đạo toàn dân tiến hành cuộc đấu tranh kháng Nhật. Chính phủ lâm thời ra đời tại Thượng Hải (Trung Quốc) ngày 11/4/1919 là sự hợp nhất của 7 Chính phủ lâm thời được thành lập trong và ngoài nước trước và sau phong trào 1/3. Chính phủ lâm thời đã tiến hành các quy trình bầu thành viên Nghị viện lâm thời (tương đương Quốc hội ngày nay), tuyên bố về thể chế dân chủ cộng hòa theo nguyên tắc “tam quyền phân lập”.
Lịch sử nhiều gian truân
Sau khi được thành lập năm 1919, Chính phủ lâm thời hoạt động tại Thượng Hải cho tới năm 1932. Do sự truy đuổi ráo riết của thực dân Nhật, thêm vào đó là cuộc chiến tranh Trung-Nhật nổ ra, Chính phủ lâm thời đã phải di chuyển địa bàn hoạt động sang nhiều vùng khác nhau ở Trung Quốc, tới năm 1940 thì ổn định tại thành phố Trùng Khánh, và hoạt động tại đây cho tới khi đất nước được giải phóng vào năm 1945. Trong giai đoạn đầu thành lập, Chính phủ lâm thời tích cực triển khai nhiều hoạt động khá tham vọng, nhưng vấp phải nhiều khó khăn trong việc tập hợp kiều bào rải rác khắp trong và ngoài nước. Thêm vào đó là sự cản trở của thực dân Nhật, sự thờ ơ của cộng đồng quốc tế, khiến hoạt động của Chính phủ lâm thời lâm vào bế tắc. Để khắc phục tình trạng này, nghĩa sĩ Yun Bong-gil, một nhà hoạt động độc lập sôi nổi, đã tiến hành vụ đánh bom ở công viên Hongkou (Hồng Khẩu), Thượng Hải vào ngày 29/4/1932, nơi diễn ra sự kiện chúc mừng sinh nhật Nhật Hoàng và việc xâm chiếm Thượng Hải thành công. Vụ tấn công đã giết chết nhiều quan chức cấp cao của thực dân Nhật, trong đó có một Đại tướng, khiến nhiều tướng lĩnh khác và Tổng lãnh sự Nhật Bản bị thương nặng. Thực dân Nhật đã đáp trả vụ đánh bom một cách khốc liệt, khiến Chính phủ lâm thời phải rời Thượng Hải, trôi dạt qua nhiều địa phương ở Trung Quốc. Tuy nhiên, chính vụ đánh bom đã giúp Chính phủ lâm thời nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của người dân và sự hỗ trợ từ phía Trung Quốc. Trung Quốc còn lập ra một lớp đào tạo đặc biệt dành cho người Hàn trực thuộc Trường sĩ quan Lục quân trung ương của nước này, tích cực hỗ trợ phong trào giành độc lập của Hàn Quốc.
Trong vòng 8 năm từ năm 1932 tới năm 1940, Chính phủ lâm thời đã lưu lạc từ Thượng Hải, qua thành phố Hàng Châu (tỉnh Chiết Giang), thành phố Trấn Giang (tỉnh Giang Tô), thành phố Trường Sa (tỉnh Hồ Nam), tỉnh Quảng Đông, thành phố Liễu Châu (tỉnh Quảng Tây), rồi mới ổn định hoạt động tại Trùng Khánh. Thời kỳ ở Trùng Khánh là thời kỳ Chính phủ lâm thời hoạt động sôi nổi nhất và một cách hệ thống nhất. Tại đây, Chính phủ lâm thời đã tuyên chiến với thực dân Nhật bằng việc thành lập quân đội riêng của mình (đội quân Quang Phục), cử lực lượng tham chiến ở các chiến trường Trung Quốc, Ấn Độ, Myanmar, cùng quân Đồng minh chiến đấu chống quân đội Nhật Bản. Ngoài ra, Chính phủ lâm thời còn hoạt động ngoại giao sôi nổi với Chính phủ Trung Quốc và các nước, kết quả là được 10 cường quốc thế giới công nhận về nền độc lập tự chủ trong Tuyên bố Cairo (Ai Cập) năm 1943.
Tính chỉnh thể của Chính phủ lâm thời
Trong suốt thời gian hoạt động, Chính phủ lâm thời đã tiến hành đấu tranh giành độc lập cho dân tộc từ đế quốc Nhật, đại diện cho toàn thể dân tộc Hàn trước cộng đồng quốc tế để triển khai nhiều hoạt động ngoại giao đa dạng. Đồng thời, Chính phủ lâm thời đã đóng vai trò trọng tâm, kết nối đồng bào trong và ngoài nước. Tuy nhiên, tình hình sau Chiến tranh thế giới thứ II bị chi phối bởi quan hệ lợi ích giữa các quốc gia thắng trận. Trong bối cảnh đó, Chính phủ lâm thời đã không được công nhận tư cách là một “Chính phủ”. Các thành viên Chính phủ lâm thời khi về nước chỉ được công nhận dưới tư cách cá nhân, không được công nhận trên danh nghĩa là Chính phủ hay quân giải phóng. Sau đó, Mỹ đã can thiệp và chủ đạo quá trình thành lập Chính phủ mới. Mặc dù vậy, Hiến pháp Hàn Quốc vẫn công nhận tính chỉnh thể về mặt pháp lý của Chính phủ lâm thời. Từ cách đây 100 năm, Chính phủ lâm thời đã được đặt trên nền móng là nguyên tắc “tam quyền phân lập” và chế độ nghị viện, tuyên bố về một nền dân chủ cộng hòa, nơi người dân làm chủ, là cội nguồn của Hàn Quốc ngày nay. Trên nền tảng đó, Hàn Quốc đã vươn lên từ một quốc gia nhận viện trợ thành quốc gia viện trợ, đứng thứ 11 thế giới về quy mô kinh tế, thu nhập bình quân đầu người đạt trên 30.000 USD.
2024-03-26
2016-02-29
2024-03-22