Nghe Menu Nghe nội dung
Go Top

Văn hóa

Kyung-hee (Na Hye-sok)

2019-03-19

ⓒ Getty Images Bank

- Trích đoạn nội dung phát sóng -


Truyện ngắn “Kyung-hee” là một tự truyện của nhà văn Na Hye-sok, được sáng tác năm 1918, thời điểm bà vừa kết thúc khóa học 5 năm tại Nhật Bản.



“Cháu nó lại đi nữa à? Sao mà bà không gả nó cho một nhà giàu có, rồi sinh con đẻ cái, sống đề huề, ấm êm. Sao đường quang không đi, cứ đâm quàng bụi rậm thế?”

Kyung-hee biết ngay là bà sui sẽ chỉ nói đi nói lại mấy câu “Lấy chồng đi thôi, chứ học hành làm chi!”.

Kyung-hee thấy khó chịu lắm, chỉ muốn đáp lại rằng 

“Con người đâu chỉ có mỗi việc ăn với mặc, cần phải học hành thì mới thành người. Chồng với con bà vì không có học nên mới “năm thê bảy thiếp”. Chắc bà cũng khổ sở vì điều đó lắm, nhưng chính bà cũng không có học nên cũng chẳng biết vì sao mình khổ. Phải học thì mới biết được một vợ một chồng là quyền lợi của người phụ nữ, rằng người chồng đã lấy vợ rồi thì không được có thêm thê thiếp nữa.”

Kyung-hee còn định lôi thêm vài dẫn chứng nữa, nhưng cô biết là chỉ “đàn gẩy tai trâu” mà thôi, nói nhiều chỉ tổ đau miệng mình. Nhưng nỗi ấm ức cứ khiến cô trằn trọc suốt cả đêm.


“거기를 또 가니? 인저 고만 곱게 입고 앉었다가 부잣집으로 시집가서

아들 딸 낳고 자미드랍게 살지 그렇게 고생할 것 무엇 있니?”

경희는 이 마님 입에서 ‘어서 시집을 가거라. 공부는 해서 무엇하니’

꼭 이 말이 나올 줄 알았다.

경희의 입술은 간질간질하였다.

‘먹고 입고만 하는 것이 사람이 아니라 배우고 알아야 사람이에요.

당신 댁처럼 영감 아들 간에 첩이 넷이나 있는 것도 배우지 못한 까닭이고,

그것으로 속을 썩이는 당신도 알지 못한 죄이에요.

그러니까 여편네가 시집가서 시앗을 보지 않도록 하는 것도 가르쳐야 하고,

여편네 두고 첩을 얻지 못하게 하는 것도 가르쳐야만 합니다’

그러나. 경희는 쇠귀에 경을 읽지.. 하고

제 입만 아프고 저만 오늘 저녁에 또 이 생각으로 잠을 못 자게 될 것을 생각하였다.



Giáo sư Bang Min-ho, khoa Ngữ văn trường Đại học Seoul

Thời đại mà nhà văn Na Hye-sok sinh ra và lớn lên là thời đại quy định bổn phận của nữ giới là “mẹ hiền, vợ thảo”, tức phải nuôi con, thờ chồng. Không gian của họ chỉ giới hạn đến bậc cửa ngôi nhà họ sống, còn “việc xã hội” là đặc quyền của người đàn ông. Cho dù họ có sống trong nhung lụa chăng nữa, nhưng vẫn không thể thoát khỏi được những nỗi ưu tư, sầu muộn, bởi đó không phải là cuộc sống đích thực mà một con người có quyền được hưởng. 



“Đây là con chó, đây là hoa, đây là gà, là cây lê. Com chim đang bay trên trời là chim ác là. Cái kia là cái chum, cái này là cái cối.” 


Kyung-hee cứ ngắm mãi khung cảnh trước mặt mình rồi bất giác đọc tên tất cả những thứ cô nhìn thấy.


 “Vậy tên của mình là gì? Là người! Phải rồi, đó là người!”


Kyung-hee thấy mình lâng lâng, có cảm giác như thân mình giãn ra như kẹo mạch nha, còn cổ thì phỉnh ra như che hết cả mặt.


“저것! 저것은 개다. 저것은 꽃이고 저것은 닭이다.

저것은 배나무다. 저 하늘에 뜬 것은 까치다.

저것은 항아리고 저것은 절구다.”


이렇게 경희는 눈에 보이는 대로 그 명칭을 불러본다.


“그러면 내 명칭은 무엇인가? 사람이지! 꼭 사람이다”


경희의 정신은 황홀하다

경희의 키는 별안간 엿 늘어지듯이 부쩍 늘어진 것 같다.

그리고 목은 전 얼굴을 가리는 것 같다.




Đôi nét về tác giả Na Hye-sok

- Sinh ngày 28/04/1896 tại thành phố Suwon (tỉnh Gyeonggi), mất ngày 10/12/1949.

- Đồng thời là nhà thơ, họa sĩ.

- Đoạt giải đặc biệt tại Triển lãm mỹ thuật Joseon lần thứ X.

Lựa chọn của ban biên tập