Nghe Menu Nghe nội dung
Go Top

Văn hóa

Hòn đá biết nói (Moon Soon-tae)

2019-04-30

ⓒ Getty Images Bank

- Trích đoạn nội dung phát sóng -


 Bố tôi giúp việc cho nhà Phó Chủ tịch xã. 

Trong mắt tôi hồi đó, không có người đàn ông nào ở thôn Wolgok lại cao lớn và khỏe mạnh như ông. Người trong thôn cũng đồn nhau rằng không ai có thể có gánh củi nặng bằng ông. Từ nhỏ, tôi đã ước sẽ trở thành người đàn ông cường tráng, khỏe mạnh, có thể nâng được bó củi to và nặng nhất làng như bố.


아버지는 부면장네 머슴이었다.

내 생각에 월곡리 안통에서 아버지만큼 키가 크고

힘이 센 남자는 없을 것 같았다.

마을 사람들은 아무도 아버지의 나뭇짐을 따를 수 없었다고들 했었다. 

나도 커서 어른이 되면, 

아버지처럼 마을에서 가장 큰 나뭇짐을 지게 되기를 빌었다. 



Hồi nhỏ, nhân vật chính sống cùng bố trong gian bếp chuyên dùng để nấu thức ăn cho bò ở nhà Phó Chủ tịch xã. Anh muốn trở thành người làm công lực lưỡng giống bố, nhưng bố anh lại luôn nhắc nhở rằng, dù có trở thành ăn mày cũng phải thoát khỏi cái số kiếp “ăn nhờ ở đậu” này. Chính vì câu nói đó của bố, mà anh vô cùng sợ cái tuổi lên 10. 


Năm đó, con đường mới mở đầu làng có rất nhiều xe tăng chạy qua. 



Bố con nhà Phó Chủ tịch xã và trưởng thôn Wolgok đào hầm ở giữa bụi tre để trú thân. Nhưng đến nửa đêm hôm đó thì bị bắt, bị giải đến rừng sồi và bị xử tử bằng giáo.

Những người trong làng kể lại rằng, những tiếng gào thét vọng ra từ rừng sồi đêm đó như xé rách cả một vùng trời.


Đến gần sáng thì bố thất thểu quay về, trên tay không cầm giáo. Bố ngồi phịch xuống ruộng hoa mào gà, ngay cạnh đống phân ủ, và cứ thế, ông đập chân xuống đất rồi kêu khóc thảm thiết.

Tôi hỏi bố, ai giết ông Phó Chủ tịch xã và người bố già của ông ấy? Bố không đáp, chỉ lắc đầu với vẻ mặt đầy đau khổ.

“Việc đó về sau đã được làm rõ trắng đen rồi. Sau khi cậu bỏ làng đi được khoảng 5 năm thì lão Deok-gil đã tố cáo lão Man-chun giết bố con Phó Chủ tịch xã rồi đổ tội cho bố cậu. Khi đó, cả làng mới biết là bố cậu bị chết oan.”


그 날 밤에 대밭에 굴을 파고 숨어 있었던 부면장 부자와 월곡리 이장이

까치산 참나무 숲에 끌려가 대창에 죽음을 당했다.

마을 사람들은 한밤중에 참나무숲에서 들려오는 하늘을 찢어발기는 듯한 비명소리를 들었다.


새벽녘에야 대창을 들지 않고 

휘주근하게 기운이 빠져 돌아온 아버지는

두엄자리 옆 닭의 벼슬 모양으로 빨간 맨드라미 꽃밭 위에

털썩 주저앉더니 두 발로 땅을 찍어 차며 통곡을 했다.

나는 아버지에게 부면장 어른과 그의 늙은 아버지를 누가 죽였느냐고 물어봤지만

아버지는 대답 대신 괴로운 얼굴로 격렬하게 고개를 가로저을 뿐이었다.



Nhà phê bình văn học Jeon So-yeong 

Sự việc bố nhân vật chính bị chết oan trong truyện ngắn này khiến người đọc nhìn nhận bi kịch lịch sử Hàn Quốc qua cái nhìn của người dân, thay vì của tầng lớp có quyền thế. Chiến tranh Triều Tiên (1950-1953), sự chia cắt Nam-Bắc không chỉ gây nên cảnh tang thương, chết chóc, mà còn kìm kẹp cả suy nghĩ, tư tưởng và hành động của mỗi con người. Để tồn tại, những người dân vốn lương thiện, hiền lành ấy đã phải đổ tội cho người khác hay thậm chí là tố cáo cả hàng xóm của mình. Nhưng nếu cho họ quay về thời điểm đó lại một lần nữa thì họ có làm khác đi không? Câu trả lời là không. Vì đó là con đường sống duy nhất. Nếu có trách thì phải trách thời đại đã đẩy con người ta vào cảnh đó.




Đôi nét về tác giả Moon Soon-tae

- Sinh ngày 15/3/1941 tại Damyang, tỉnh Nam Jeolla.

- Đăng đàn với tác phẩm “Nụ cười của Baekje”, đạt giải cây viết mới xuất sắc do nhà xuất bản “Văn học Hàn Quốc” tổ chức năm 1974.

- Đoạt giải thưởng văn học Chae Man-sik lần thứ VII năm 2010.

Lựa chọn của ban biên tập