Nghe Menu Nghe nội dung
Go Top

Văn hóa

Hoa hải đường (Kim Yoo-jeong)

2019-07-23

ⓒ Getty Images Bank

- Trích đoạn nội dung phát sóng - 


Hôm nay, con gà trống của tôi tiếp tục bị mổ. 

Ăn trưa xong, vừa định lên núi lấy củi thì tôi nghe thấy tiếng gà kêu quang quác phía sau.

Tôi giật mình quay lại thì lại thấy hai con gà đang lao vào mổ nhau. 

Con gà của nhà Jeom-soon nhìn cái tướng đã thấy bặm trợn với cái đầu to tổ bố. 

Vậy mà nó cứ mổ bôm bốp vào con gà của tôi. 


오늘도 또 우리 수탉이 막 쪼키었다.

내가 점심을 먹고 나무를 하러 갈 양으로 나올 때었다.

산으로 올라가려니까 등 뒤에서 

푸드득, 푸드득 하고 닭의 횃소리가 야단이다.

깜짝 놀라며 고개를 돌려보니

아니나 다르랴 두 놈이 또 얼렸다.

대강이가 크고 똑 오소리같이 실팍하게 생긴 점순네 수탉이

덩저리 적은 우리 수탉을 함부로 해내는 것이다.

그것도 그냥 해내는 것이 아니라 푸드득, 하고

모가지를 쪼았다.



Truyện ngắn “Hoa hải đường” in trong tạp chí “Triều Quang” năm 1936 của nhà văn Kim Yoo-jeong. Đây là câu chuyện miêu tả những cảm xúc chớm nở của những chàng trai, cô gái nơi thôn quê bằng giọng văn và ngôn từ rất mộc mạc, dân dã. Đây cũng chính là tác phẩm tiêu biểu cho phong cách sáng tác của nhà văn Kim Yoo-jeong.



Nhà phê bình văn học Jeon So-yeong 

Kim Yoo-jeong là tác giả hay viết về đề tài tình yêu và cũng luôn lấy tình yêu làm lý tưởng sống trong cuộc đời. Ông thường viết về những đau thương, lầm than của người dân trên bán đảo Hàn Quốc dưới gót giày xâm lược của thực dân Nhật (1910-1945). Nhà văn Kim Yoo-jeong gửi gắm thông điệp: Tình yêu chính là sức mạnh giúp cho ta không chùn bước, không gục ngã trước cuộc đời. 



Jeom-soon cứ đi lại loanh quanh, rồi rút từ trong túi váy ra một vật, chìa sát mặt tôi. 

Đó là ba củ khoai tây. Không biết nướng từ bao giờ mà thấy vẫn còn hơi nóng tỏa ra.

- “Nhà cậu chẳng có cái này đâu nhỉ?” 

Nó hỏi xoáy vậy rồi giục tôi ăn mau kẻo có người nhìn thấy.

- “Tôi không ăn, cậu ăn đi!”

Tôi không quay đầu lại, lấy tay gạt củ khoai tây qua vai. 

Không thấy con bé có phản ứng gì, nhưng nghe rõ tiếng thở hổn hển mỗi lúc một to.

Thấy lạ nên tôi quay đầu lại và giật mình đánh thót.

Nhà tôi chuyển đến ở cái làng này ba năm rồi, nhưng chưa bao giờ tôi thấy khuôn mặt con bé Jeom-soon lại đỏ gay gắt hệt củ cải đỏ như vậy. Mắt nó còn như ầng ậng nước và nhìn tôi đầy căm phẫn.


점순이는 즈 집께를 할금할금 돌아다보더니

행주치마의 속으로 꼈던 바른손을 뽑아서 나의 턱밑으로 불쭉 내미는 것이다.

언제 구웠는지 아직도 더운 김이 홱 끼치는 감자 세 개가 손에 뿌듯이 쥐였다.

“느 집엔 이거 없지“ 

생색있는 큰소리를 하고는 제가 준 것을 남이 알면 큰일 날 테니 얼른 먹어버리란다.

“난 감자 안 먹는다. 니나 먹어라” 

나는 고개도 돌리려 하지 않고 일하던 손으로 그 감자를 도로 어깨 너머로 쑥 밀어버렸다.

그랬더니 쌔근쌔근하고 심상치 않게 숨소리가 점점 거칠어진다.

그때에야 비로소 돌아다보니, 

우리가 이 동리에 온 것은 근 삼 년째 되어오지만

여태껏 가무잡잡한 점순이의 얼굴이 이렇게까지 홍당무처럼 새빨개진 법이 없었다.

게다 눈에 독을 올리고 한 참 나를 요렇게 쏘아보더니

나중에는 눈물까지 어리는 것이 아니냐.




Đôi nét về tác giả Kim Yoo-jeong

- Sinh ngày 11/1/1908 tại Chuncheon, tỉnh Gangwon, mất ngày 29/3/1937.

- Bắt đầu sự nghiệp năm 1935 với tác phẩm “Kẻ lang thang ở thung lũng” được đăng trên mục Tân xuân văn nghệ của Nhật báo Chosun.

- Tác phẩm tiêu biểu: Xuân xuân, Ruộng đậu hái ra vàng, Kẻ ăn bám.

Lựa chọn của ban biên tập