Nghe Menu Nghe nội dung
Go Top

Văn hóa

Chiếc gương đồng (Oh Jeong-hee)

2019-12-03

ⓒ Getty Images Bank

 Trích đoạn nội dung phát sóng -


Truyện ngắn “Chiếc gương đồng” của nhà văn Oh Jeong-hee nhận giải thưởng văn học Dongin (Đông Nhân) năm 1982. Truyện kể về một đôi vợ chồng già đã mất đi đứa con trai duy nhất. Vào một ngày đầu hè, họ ngồi bên nhau chiêm nghiệm về sự sống và cái chết.



“ - “Đi ra, đã bảo đi đi mà. Cái con bé này hư quá. Bà sẽ mách mẹ mày!” (Bà cụ)

- “Mách đi! Tố đi! Tố nữa đi!”


Con bé nhảy quanh sân như con công rồi chiếu gương vào mặt bà. Bà cụ sợ hãi trèo lên hiên nhà. Tia sáng rượt qua những con vật bà hong khô ở mép hiên rồi đong đưa trên khuôn mặt bà. Tia sáng soi rõ gương mặt bà nhàu nhĩ chằng chịt những nếp nhăn, hệt như tấm giấy bạc bị vò nát.

“Này, cái con này. Đừng có làm thế chứ!” (Bà cụ, khóc)


Bà cụ nói giọng khóc, cố van nài con bé, nhưng thấy bà sợ hãi thì nó lại càng tỏ ra thích thú và còn cười khanh khách.


Tia sáng từ chiếc gương của con bé còn chui cả vào buồng ông đang nằm. Thấy vợ như sắp khóc, ông nghĩ cần phải nói gì đó an ủi. Ông nói nhỏ nhẹ và thẹn thùng như cô thiếu nữ, nhưng bà cụ lại không thế nghe được gì từ khuôn miệng mếu máo của ông.

“Ông nói gì cơ? Có ai đến à?”


Ông cứ nằm vậy, mái đầu đen nhánh và khuôn miệng hé một nửa đầy bất lực.

Tia sáng vọt qua vọt lại trên trần nhà, rồi bất chợt loé lên rực rỡ khi sượt qua chiếc cốc đựng bộ răng giả của ông nằm im lìm.”


“저리 비켜~ 저리 치우라니까. 이 망할 계집애야, 네 엄마한테 이를테다“ 

 “일러나, 찔러라, 콕콕 찔러라” 


아이는 마당에서 공처럼 뛰어다니며 거울을 비췄다.

아내는 겁에 질려 마루로 올라왔다.

거울 빛은 마루턱에 늘어서 하얗고 단단하게 말라가는 짐승들을 지나

재빠르게 아내의 얼굴에 달라붙었다.

구겼다 편 은박지처럼 

빈틈없이 주름살 진 얼굴이 환히 드러났다.


아내가 우는 소리를 내며 아이에게 애원했으나

아이는 아내의 돌연한 공포가 재미있는지 작은 악마처럼 깔깔거리며

거울을 거두지 않았다.


거울 빛의 반사가 잠시,

천장으로 벽으로 재빠르게 움직이다가 

마침내 유리컵에 머물고

밖의 빛으로 어둑신하게 가라않은 정적 속에서

물 속에 담긴 틀니만이 홀로 무언가 말하려는 듯

밝고 명석하게 반짝거렸다.



Nhà phê bình văn học Jeon So-young

Đoạn miêu tả cuối truyện thật thú vị. Nơi đó có cô bé ở thế giới ánh sáng rạng rỡ của ban ngày, còn bà cụ ở trong phòng phủ một màu tối tăm, ảm đạm. Cô bé đại diện cho tuổi trẻ, năng lượng sống vì cô là người cầm chiếc gương chơi trò phản xạ ánh sáng. Nhưng không gian của bà cụ lại cũ kỹ, mờ ảo như phủ một lớp bụi dày. Trong thế giới ấy, bà bị ám ảnh bởi cái chết đang đến gần, nên sợ hãi khi thấy sự xâm lấn của tia sáng từ chiếc gương. Qua trò chơi chiếu gương này, nhà văn đã cho ông cụ và bà cụ cảm nhận rõ tình cảnh già nua hiện tại của mình.




Đôi nét về tác giả Oh Jeong-hee (sinh ngày 9/11/1947 tại Seoul)

- Đăng đàn với tác phẩm “Người phụ nữ tiệm đồ chơi” trên Nhật báo Joongang năm 1968

- Nhận giải thưởng Liberaturpreis năm 2003 và nhiều giải thưởng khác

- Ra mắt tác phẩm “Phố người Hoa” trên tạp chí “Văn học và tri thức” năm 1979

Lựa chọn của ban biên tập