Nghe Menu Nghe nội dung
Go Top

Văn hóa

Mùa mưa (Yun Heung-gil)

2020-01-21

ⓒ Getty Images Bank

- Trích đoạn nội dung phát sóng -


Truyện ngắn “Mùa mưa” của nhà văn Yun Heung-gil đăng trên tạp chí “Văn học và tri thức” năm 1973, lấy bối cảnh bán đảo Hàn Quốc những năm chiến tranh Triều Tiên (1950-1953). Qua góc nhìn của cậu học sinh tiểu học Dong-man, truyện kể về quá trình mâu thuẫn trong tư tưởng nhưng cuối cùng chuyển hóa thành thương yêu và thấu hiểu nhau của những thành viên trong một gia đình.



“ Ruộng đậu Hà Lan vừa mới thu hoạch xong thì ngay hôm sau, mưa bắt đầu trút xối xả, không ngớt suốt mấy ngày trời. Lúc này, bà ngoại đã dậy, đang ở phòng bên kia.

“Đấy, rồi xem tao nói có sai không. Chẳng bao lâu nữa là sẽ rõ thôi. Sống đến tuổi này rồi mà tao chưa có mơ sai lần nào hết!”

Ngày nào bà cũng thức dậy từ tờ mờ sáng rồi lại ngồi lầm bẩm về những giấc mơ.”


밭에서 완두를 거두어들이고 난 바로 그 이튿날부터 시작된 비가

며칠이고 계속해서 내렸다.

그 때 우리는 외할머니가 거처하는 건넌방에 모여 있었다.

“내 말이 틀리능가 봐라.

 인제 쪼매만 있으면 모다 알게 될 것이다.

 이 나이 먹드락 내 꿈이 틀린 적이 어디 한 번이나 있디야?” 

새벽잠에서 깨면서부터 줄곧 외할머니는 

그 놈의 꿈 얘기만 늘어놓고 있었다.



Giáo sư Bang Min-ho, khoa Ngữ văn trường Đại học Seoul phân tích 

Mùa mưa thường khiến ta liên tưởng tới quãng thời gian chờ đợi rầu rĩ, thê lương. Những hạt mưa dai dẳng ấy trói giữ bước chân người, cũng giống như cuộc chiến tranh Triều Tiên phủ bức màn đen tối, đau thương lên cuộc sống của người dân bán đảo Hàn Quốc. Nhưng mưa rồi sẽ có lúc tạnh, ánh mặt trời lại rạng ngời khắp nơi. Đây là hình ảnh vừa miêu tả hiện thực, vừa gửi gắm niềm tin của nhà văn về tương lai tương sáng, hoà bình trên bán đảo Hàn Quốc.



“ “Đây là những đồ mẹ chú để dành sẵn chờ ngày chú về thiết đãi đấy. Giờ không ăn được thì chú hưởng hương hoa vậy nhé!” 

Nói xong, bà ngoại thả nhúm tóc bạc của bà nội lên đĩa rồi châm lửa. Có tiếng xèo xèo rồi một ngọn lửa thật to bùng lên. Con trăn nãy giờ nằm yên không nhúc nhích bỗng từ từ chuyển động. Bà ngoại đứng dẹp về một bên chỉ đường cho nó. “Xuỳ, xuỳ!”

Con trăn như nghe theo giọng nói khàn đặc của bà ngoại, bò qua giếng nước rồi dần dần biến mất phía sau nhà.

“Cảm ơn chú! Chú cứ tin tưởng vào anh chú mà yên nghỉ nơi chín suối nhé! Cảm ơn chú nhiều!””


“자네 오면 줄라고 노친께서 여러 날 들여 장만헌 것일세.

 먹지는 못헐망정 눈요구라도 허고가소”

이야기를 다 마치고 외할머니는 불씨가 담긴 그릇을 헤집었다.

그 위에 할머니의 흰머리를 올려놓자

지글지글 끓는 소리를 내면서 타오르기 시작했다.

그토록 오랜 시간을 버티던 그것이 서서히 움직이기 시작했다.

 “쉐어이! 숴어이!”

외할머니의 쉰 목청을 뒤로 받으며

그것은 우물곁을 거쳐 넓은 뒤란을 어느 덧 완전히 통과했다.

“고맙네, 이 사람,

 집안일은 죄다 성님한티 맡기고 

자네 혼자 몸띵이나 지발 성혀서 먼 걸음 펜안히 가소”




Đôi nét về tác giả Yun Heung-gil (sinh năm 1942 tại Jeongeup, tỉnh Bắc Jeolla)

- Đăng đàn tác phẩm “Mùa của vương miện xám” trên mục “Tân xuân văn nghệ” của Nhật báo Hankook năm 1968. 

- Đạt giải thưởng Văn học Phật giáo hiện đại lần thứ 14 ở thể loại tiểu thuyết (2010), giải thưởng Văn học Daesan lần thứ 12 (2004).

Lựa chọn của ban biên tập