Nghe Menu Nghe nội dung
Go Top

Văn hóa

Bộ râu bằng giấy trắng (Ha Geun-chan)

2020-09-22

ⓒ Getty Images Bank

- Trích đoạn nội dung phát sóng -


Truyện ngắn “Bộ râu bằng giấy trắng” của nhà văn Ha Geun-chan xuất bản năm 1959, xoay quanh cuộc sống của cậu bé học tiểu học Dong-gil ở một ngôi làng nghèo sau chiến tranh Triều Tiên (1950-1953).


“ “Ơ?” 

Dong-gil mở tròn hai mắt, miệng há hốc, tay run run lật một bên cổ tay áo cha lên. Không có! Đúng là không có thật!

 “Ơ, cha bị mất một tay. Đúng là một tay bị mất rồi!” 

Mẹ thở dài, tay bưng chiếc bát gỗ đi vào bếp. Hình như mẹ đang làm canh bột mỳ.”


“에?” 

이게 웬일일까?

동길이는 두 눈이 휘둥그레지고, 입이 딱 벌어졌다.

떨리는 손으로 한 쪽 소맷부리를 들추어 보았다.

없다. 분명히 없다.

“어무이, 아버지 팔 하나 없다. 팔 하나 없어, 팔!”

어머니는 한 숨을 쉬면서 함지박을 들고 부엌으로 들어갔다.

밀가루 수제비를 뜨는 것이었다.



Nhà phê bình Văn học Jeon So-yeong

Truyện kể về đời sống sau chiến tranh, kể về nỗi đau nhưng không hẳn là bi kịch. Người cha trước đây làm mộc, mất đi cánh tay có nghĩa là mất cả sự nghiệp. Nay trở về nhà, ông chỉ còn biết chấp nhận hóa trang giả làm anh hề để quảng cáo, thu hút thêm khách cho rạp chiếu phim. Tuy một mặt tỏ ra vui vẻ, lạc quan vì kiếm được việc, vẫn là người có ích cho gia đình, nhưng một mặt ông lại thấy thương, thấy rầu cho chính cảnh ngộ hiện tại của mình.



“A lô, a lô, đêm nay! Đêm nay có phim “Người đàn ông cầm song súng”, mời bà con đến rạp xem, mời đến xem!” 


Hình như người đó hơi xấu hổ nên nhanh chóng tháo cái mic khỏi miệng, xung quanh lại vang lên tiếng ồn ào của tụi trẻ con. Dong-gil tự nhiên thấy tim mình đập mạnh đầy hân hoan.  

“A lô, “Người đàn ông cầm song súng” sẽ công chiếu tối nay. Mời mọi người đến xem! Mời đến xem!”

Cái người cầm mic và cải trang lạ lùng đó chợt chạm mắt với Dong-gil. Lúc này, cậu thấy muốn rụng tim, như bị một cú giáng mạnh vào sau gáy. Nước mắt cậu không hiểu sau cứ chảy ra giàn dụa, không diễn tả được thành lời. Cái người kỳ lạ đó chính là cha cậu! Cha hơi ngập ngừng khi chạm trán với Dong-gil, nhưng ông nhanh chóng xoay người đi hướng khác. Dong-gil thấy sống mũi mình cay cay, con đường phía trước nhoè nhoẹt sau hai hàng nước mắt.”


“아아 쌍권총을 든 사나이,

 아아, 오늘 밤의 활동사진은 쌍권총을 든 사나이, 

 많이 구경 오이소! 많이 많이 구경 오이소!”

메카폰을 든 그 희한한 사람의 시선이

동길이의 시선과 마주쳤다.

순간, 동길이의 가슴이 철렁 내려앉고 말았다.

뒤통수를 야물게 한 대 얻어맞은 것 같았다.

그리고 눈물이 핑 돌았다.

그 희한한 사람이 바로 아버지였던 것이다.

아버지는 동길이와 눈이 마주치자 약간 멋쩍은 듯했다.

그러고는 얼른 시선을 돌려 버리는 것이었다.

동길이는 코끝이 매워오며 뿌옇게 눈앞이 흐려져 갔다.




Đôi nét về tác giả Ha Geun-chan (sinh năm 1931 tại Yeongcheon, tỉnh Bắc Gyeongsang, mất ngày 25/11/2017) 

- Đăng đàn với truyện ngắn “Hai thế hệ khổ nạn” trên Nhật báo Hankook năm 1957.

- Được trao Huân chương Văn hóa năm 1998, v.v.

Lựa chọn của ban biên tập