Nghe Menu Nghe nội dung
Go Top

Văn hóa

Người đàn bà chỉ còn lại ký ức – phần 1 (Kim Shin-woo)

2021-01-12

ⓒ Getty Images Bank

- Trích đoạn nội dung phát sóng


“Những người sống ở khu vực không tiếp xúc (Untact zone) đa phần đều nghĩ vậy. Từ khi thị trường chuyển đổi sang chế độ không gặp mặt trực tiếp, những nơi như trung tâm thương mại, siêu thị, cửa hàng bán đồ ăn cũng đều trang bị hệ thống hỗ trợ mua sắm online hoặc thực tế ảo. Và rồi ai ai cũng giao dịch bằng ngân hàng trực tuyến nên các chi nhánh ngân hàng cũng dần đóng cửa. Ngay cả các bệnh viện cũng áp dụng hệ thống khám chữa bệnh từ xa nên trừ những lúc đi dạo công viên thì phạm vi bán kính hoạt động ngoài trời của con người ngày càng hẹp lại.”


언텍트존(UNTACT ZONE)에 사는 사람들의 삶이 대부분 그랬다.

시장이 비대면 시스템으로 전환되자

백화점, 마트, 반찬 가게 등의 쇼핑이 

온라인 또는 가상현실의 소비활동으로써만 가능하게 되었다.

은행건물도 사라지기 시작해 인터넷뱅킹으로만 거래가 가능했다.

병원 역시 기초적인 진료는 원격 의료로 받아야 했기 때문에 

외출이란 것 자체가 공원 산책 말고는 

거의 필요하지 않을 정도로 활동반경이 좁아지게 되었다.



Giáo dục trực tuyến nổi lên trong cuộc khủng hoảng dịch COVID-19, nhưng vì rào cản giao tiếp nên càng ngày thì cách giáo dục cũ lại càng được coi trọng nhiều hơn. Có một vấn đề là những trường công đều đã dừng chương trình học gặp mặt trực diện và chuyển hết sang chế độ trực tuyến. Vậy nên, những ngôi trường ít ỏi dạy theo lối cũ bỗng tự nhiên tăng giá trị và còn được gọi là trường học quý tộc.



Giáo sư Bang Min-ho, khoa Ngữ văn trường Đại học quốc gia Seoul 

Thế giới chia thành khu tiếp xúc và không tiếp xúc. Nhưng nó lại được vận hành theo quy tắc chỉ những người có tiền, có tư cách nào đó mới được hưởng những đặc quyền. Và chồng của nữ nhân vật chính lại phải lo dàn xếp công việc phía sau cho nghị sĩ rồi phải đi tù. Cuộc sống bế tắc, bất công này khiến nữ nhân vật chính đắm chìm trong cảm giác bức bối, tuyệt vọng. Vậy là ở trong tương lai gần, với sự phát triển của công nghệ thì thế giới bị phân tách thành hai khu vực hoàn toàn khác biệt và những người phải ở trong khu không tiếp xúc như nhân vật chính sẽ phải đối mặt với cuộc sống đầy u ám, tù túng.



““Đến quán Starbucks bên đường đi!” 

“Mình chỉ được dùng chế độ gọi đồ trên xe thôi…” 

“Ui giời, đừng lo. Mình có mấy cái thẻ hội viên dùng cho công việc.” 

Chỉ nhìn qua cũng biết Cho-ah sống ở vùng tiếp xúc. Cô có vẻ hay đi spa nên tóc tai, trang điểm hay quần áo đúng là kiểu chỉn chu để “cho người khác thấy.””


초아는 이경의 손을 거침없이 잡아 끌었다.

  ”길 건너 스타벅스로 가자“

  ”나는 드라이브스루 이용밖에는 안 되는데...“

  ”어머 얘, 신경 안써도 돼.

   법인에서 비즈니스용으로 발급받은 회원권이 몇 개 있으니까.

   한갓 카페 회원권이 100만원 이상부터 충전해야 쓸 수 있다는 게 말이 되니?

   세상이 미쳐 돌아가는 거지“ 

초아는 한 눈에 보기에도 콘택트존의 삶을 사는 여자처럼 보였다.

미용실에 자주 다니는 듯 보이는 머리에, 화장에, 옷차림이

‘보여줄’ 필요가 있는 삶을 의미했기 때문이다.




Đôi nét về tác giả Kim Shin-woo (sinh năm 1978) 

- Đăng đàn truyện ngắn “Kỳ miễn dịch” trên nhật báo “Maeil” năm 2001.

Lựa chọn của ban biên tập