Nghe Menu Nghe nội dung
Go Top

Văn hóa

Khách sạn vũ trụ (Yoo Soon-hee)

2022-05-31

ⓒ Getty Images Bank

- Trích đoạn nội dung phát sóng


Bà chăm chú nhìn trên mặt đất. Bà tìm giấy. Ngay cả một mẩu giấy nhỏ không có trọng lượng nào cũng trở thành có giá trị trong mắt bà. Cũng vì vậy mà lưng bà ngày càng còng chỉ để quan sát mặt đất. 


Bà cũng ít nhìn trời hơn. Đến một ngày nọ, bà quên mất là bầu trời trong như thế nào, những chòm mây trôi ra sao..



Hôm đó, Mei đem cho bà cụ một cuốn tập vẽ cũ, bà ngắm tranh cứ xuýt xoa khen ngợi mãi. 


Đó là một vũ trụ đẹp lộng lẫy, có Trái đất ở giữa hơi méo một chút, xung quanh có sao Thổ với cái vành thật đẹp, sao Mộc sần sùi rực rỡ rám nắng, Mặt trời tỏa ra ánh sáng đỏ rực và một con tàu vũ trụ hình nấm quay quanh.


 “Lâu rồi ta chưa nhìn trời? Lần cuối cùng ta ngắm sao, ngắm trăng là khi nào ấy nhỉ?” 


Vừa lẩm bẩm, bà cụ vừa ngước nhìn bầu trời. Bầu trời màu xám như sắp mưa. 


그 날은 메이가 다 쓴 스케치북을 가져왔는데요,

할머니는 그림을 보다가 탄성을 질렀습니다.


약간 찌그러진 둥그스름한 지구에

아름다운 테를 두른 토성,

몸빛이 황갈색으로 빛나는 울퉁불퉁한 목성,

붉은 빛이 뿜어져 나오는 태양,

그리고 그 주위를 돌고 있는 버섯 모양의 우주선까지

찬란하게 아름다운 우주의 모습이었습니다.


“하늘은 본 게 언제였더라? 별을 본 게 언제였지? 달을 본 건...” 


할머니는 중얼거리며 하늘을 올려다 보았습니다.

하늘은 비가 올 듯 회색빛이었습니다.



Giáo sư khoa Ngữ văn trường Đại học Seoul Bang Min-ho

Bà cụ đã có một cuộc đời mệt nhọc và buồn tẻ, chỉ biết nhặt giấy vụn và nhìn xuống đất. Nhưng nhờ bức vẽ của cô bé Mei, bà nhìn thấy bầu trời, Mặt trăng, vũ trụ. Đây có lẽ là phần mà tôi thấy là hay nhất trong truyện này. Con người có nhiều lúc bận rộn, quên mất việc phải nhìn ngắm bầu trời. Rồi đột nhiên có lúc ngước nhìn lên, sẽ thấy cuộc sống này thật khác. Một vũ trụ hoàn toàn khác, đem đến một góc nhìn đảo lộn, khiến chúng ta quan sát được chính cuộc sống của bản thân mình.



Hết mùa này rồi mùa khác lại đến rồi đi. Bà cụ nhặt phế liệu vẫn đi thu gom giấy, nhưng giờ bà không đơn độc nữa, vì có bà cụ với cục bướu trên mắt đồng hành. Tối đến, hai bà cùng ăn với nhau bữa cơm ấm cùng, cùng uống trà gừng. 


Bà cụ nhặt giấy vụn lại ngắm bức tranh vẽ vũ trụ trên tường và thoáng nghĩ: 


“Đây chẳng phải là khách sạn vũ trụ hay sao? Là nơi tạm nghỉ trên hành trình du lịch. Đây chính là giữa vũ trụ còn gì!”


여러 계절이 왔다가 가고, 다시 왔다가 갔단다.

종이 할머니는 여전히 폐지를 모았어.

그렇지만 이제는 혼자가 아니야.

눈에 혹이 난 할머니와 같이 주웠어.

그리고 저녁이 되면 따뜻한 밥도 같이 먹고, 생강차도 나누어 마셨지.


종이 할머니는 벽에 붙여 놓은 우주 그림을 보며,

잠깐잠깐 이런 생각에 빠졌단다.


‘여기가 우주 호텔이 아닌가?

 여행을 하다가 잠시 이렇게 쉬어 가는 곳이니...

 여기가 바로 우주의 한 가운데지’




Đôi nét về tác giả Yoo Soon-hee 

- Sinh năm 1969 tại Seoul.

- Đăng đàn với truyện thiếu nhi “Nhà của Soon-hee” năm 2006.

Lựa chọn của ban biên tập