Nghe Menu Nghe nội dung
Go Top

Văn hóa

Người đàn ông lật bản nhạc (Lee Cheong-hae)

2022-10-25

ⓒ Getty Images Bank

- Trích đoạn nội dung phát sóng -


Giống như lúc bắt đầu, chú sắp xếp bản nhạc và đặt nó ở cuối cây đàn piano. Ông lại di chuyển vào vùng tối, và đứng như một người vô hình.


Ông hơi cúi đầu, như thể thấy có lỗi. Ông nhẫn nại và cẩn trọng thực hiện vai trò không thu hút sự chú ý của mình. Tuy nhiên, vì ông không phải là một người hoàn toàn vô hình nên tôi vẫn nhìn thấy ông thật rõ rệt. 


Ông mặc một bộ vest đen, áo sơ mi trắng, cà vạt xám và cặp kính gọng sừng đen... Chính sự tồn tại của ông vào lúc này thật vướng mắt. Ngoại trừ việc lật bản nhạc, ông hoàn toàn không cần thiết cho sân khấu này. Một vai phụ điển hình. Một vai diễn không bao giờ được nhớ mặt gọi tên. 



Chỉ nhìn từ xa cũng đủ thấy được vẻ chuyên nghiệp của chú. Khả năng nắm bắt khoảnh khắc và lật trang, độ nhanh, sự yên tĩnh và cánh tay chuyển động linh hoạt đều vô cùng điệu nghệ. Ca sĩ Barbara Bonney và nghệ sĩ Helmut Deutsch đang ăn ý chơi một giai điệu du dương như nước chảy. Khán giả cũng đắm chìm trong những giai điệu ngọt ngào ấy. Tuy nhiên, chỉ có một người đàn ông trong hội trường đang căng thẳng, nhìn chằm chằm vào bản nhạc. Ông đang ngồi bên mép ghế, thiết tha đón đợi đúng “thời điểm” trọng đại để làm tròn sứ mệnh của mình. Có phải ông cũng từng là một nghệ sĩ piano, hay ông từng mơ trở thành như vậy nhưng ước nguyện không thành và số phận đưa đẩy làm công việc lật bản nhạc này?


아저씨의 솜씨는 멀리에서 보기에도 일류 급이었다.

순간의 포착과 페이지를 넘기는 기술, 재빠름, 조용함, 

팔 동작이 유려함이 수준을 넘어 있었다.

바바라 보니와 헬무트 도이치는 서로 호흡을 맞춰 가며 물이 흘러가듯 선율을 타고 있었다.

청중들도 그들이 인도하는 대로 감미로운 감상으로 빠져들었다.

그러나 유독 아저씨 한 사람만이 이 홀 안에서

바짝 긴장하여 악보를 노려보고 있었다.

그는 중요한 순간 자기가 해야 할 일을 반드시 해야 하기 때문에,

의자 끝에 걸터앉아 필사적으로 ‘순간’을 노리고 있었다.

그는 피아니스트였을까, 아니면 그것을 꿈꾸었던가.

그러다가 악보 넘기는 사람이 되었나..

얼마나 많은 사람들이 꿈을 이루지 못하고 저렇게 내려앉는 것일까.



Nhà phê bình văn học Jeon So-yeong

Mặc dù truyện ngắn có chủ đề về nghệ thuật, nhưng có thể được mở rộng và khiến ta liên hệ đến đời sống của con người. Trong một xã hội chỉ coi trọng sự dư dả về vật chất, con người thường sống không có lý tưởng hay giá trị. Mọi người chỉ tính toán việc này có kiếm ra tiền hay không. Tuy nhiên, ngoài vật chất còn có nhiều thứ khác cũng giúp cuộc sống của chúng ta trở nên phong phú, ý nghĩa hơn. Công việc lật bản nhạc cũng như một lời nhắc nhở khiến mỗi người trong chúng ta nhìn lại và tìm kiếm những giá trị sống đích thực cho chính mình.



Chú nhẹ nhàng nhìn tôi. Đôi mắt chú trong veo. Đôi mắt ngây thơ ấy ám ảnh tôi. Một sự ngây thơ dại khờ mà không tham lam. Khiến tôi ngứa ran lồng ngực.


“Ra ngoài đi chú. Chúng ta đi ngắm bồ câu trong công viên.”


Tôi bật dậy, rùng mình một cách khó chịu. Chú cũng lật đật chạy theo tôi.


아저씨가 무르춤히 나를 건너다보았다.

눈동자가 맑았다.

그 천진한 눈이 가슴으로 쑥 들어왔다.

욕심이라곤 없는, 바보 같은 순수함이.

가슴 근처가 저릿했다.


“나가자.  우리 공원에 가서 비둘기 보자” 


나는 분잡스럽게 너스레를 떨며 일어났다.

아저씨도 덩달아 우왕좌왕하더니 나를 따라 나왔다.




Đôi nét về tác giả Lee Cheong-hae 

- Sinh ngày 30/6/1948 tại thành phố Gwangju.

- Đăng đàn với tác phẩm “Buổi chiều” năm 1991.

Lựa chọn của ban biên tập