Nghe Menu Nghe nội dung
Go Top

Văn hóa

Trồng cây hoa (Lee Tae-joon)

2021-04-27

ⓒ Getty Images Bank

- Trích đoạn nội dung phát sóng


“ Sao mà cứ ngoái nhìn đằng sau vậy hả? Lúc gió thổi xuôi thì phải đi cho mau chứ!” 


Khi quay lại nhìn vợ như thế, tuy sẵng giọng nhưng nước mắt anh lại tự nhiên trào ra. Cứ nghĩ rằng, nếu vượt qua con đèo này thì sẽ chẳng còn thấy ngôi làng thân thương kia nữa, chân anh như đang buộc hòn đá ngàn cân.


Anh trèo lên đỉnh đèo, xốc lại dây đai và nhìn lại ngôi làng của mình lần cuối.”


“자꾸 돌아봔 뭘해? 어서 바람을 졌을 때 휑하니 걸어야지....”


아내를 돌아보는 그도 말소리는 천연스러우나

눈에는 눈물이 다시 핑그르 돌았다.


이 고갯마루만 넘어서면 저 동리는 다시 보려야 안 보이려니 생각할 때

발도 천근이나 무거워지는 것 같았다.


그는 고개 마루턱에 올라서더니 질빵을 치키며

다시 한 번 돌아서서 동네를 바라보았다.



Nhà phê bình Văn học Jeon So-yeong

Từ giữa những năm 1920 trở đi, sự dịch chuyển dân cư từ nông thôn ra thành thị bắt đầu tăng nhanh. Tuy nhiên trong thời kỳ này, các thành phố bắt đầu thay đổi diện mạo theo quá trình tư bản hóa do thực dân Nhật Bản cai trị. Những lợi ích của nền văn minh phát triển chủ yếu để phục vụ cho người Nhật, còn người dân trên bán đảo Hàn Quốc phần lớn là tầng lớp nghèo khổ, chỉ biết lang thang trong thành phố. Nỗi lo lắng mà gia đình anh Bang cảm nhận khi bắt đầu tiến vào thủ đô đã ẩn dụ về hai vấn đề tiêu biểu của xã hội đương thời, đó là sự suy thoái, cùng cực của người nông dân và sự gia tăng của tầng lớp dân nghèo thành thị trên bán đảo Hàn Quốc.



“ Trên huyện lo lắng khi người dân bỏ làng, từ vùng quê gương mẫu nay có nguy cơ trở thành cái làng hoang nên thấy cần phải đưa ra giải pháp nào đó. Thế là mùa xuân vừa rồi, huyện đầu tư khoảng 200 cây anh đào, phát cho mỗi nhà hai cây, ngoài ra còn trồng thêm rất nhiều trên đồi và hai bên đường. Kế hoạch của huyện là khi hoa anh đào nở bùng như những cụm mây thì người dân ở cái làng nghèo khổ này sẽ càng thêm yêu, thêm gắn bó với quê hương và không rời đi nơi khác nữa. Những cây anh đào không chết, sống rất khỏe. Nhà anh Bang cũng trồng một cây trước nhà, một cây ở quả núi phía sau, cả hai cây đều xanh tốt. Song, người đi thì vẫn cứ đi.”


지난 봄에는 군으로부터 

이 동리에 사꾸라나무 이백여 주가 나왔다.

집집마다 두 나무씩 나눠주고 

길에도 심고 언덕에도 심어주었다.


그래서 그 사쿠라나무들이, 꽃이 구름처럼 피면

무지한 이 동리 사람들이라도

자기 동리를 사랑하는 마음이 깊어져서 

함부로 타관으로 떠나가지 않으리라 생각했던 것이다.


사쿠라나무들은 몇 나무 죽지 않고 모두 잘 살아났다.

방서방네가 심은 것도 앞마당엣 것, 뒷동산엣 것 모두 싱싱하게 잘 자랐다.

군에서 나와 보고 내년이면 모두 꽃이 피리라 했다.


그러나 떠날 사람들은 자꾸 떠나고야 말았다.




Đôi nét về tác giả Lee Tae-joon (sinh năm 1904 tại huyện Cheorwon, tỉnh Gangwon, chưa rõ năm mất) 작가: 이태준

- Ra mắt với tác phẩm “Oh Mong-nyeo” đăng trên Văn đàn Joseon năm 1925.  

- Sự nghiệp: Hội viên Hiệp hội văn học “Hội chín người”, Phó Chủ tịch Liên minh nhà văn Joseon...v.v..

Lựa chọn của ban biên tập