Nghe Menu Nghe nội dung
Go Top

Văn hóa

Nhà của nhện (Lee Sun-won)

2023-05-30

ⓒ Getty Images Bank

- Trích đoạn nội dung phát sóng - 


Bà cụ ngồi bệt xuống sàn nhà sau cánh cửa. Bà sống lâu quá rồi. Người ưa nói đúng, già rồi thì chết đi thôi. Bà biết mình đã trở thành gánh nặng cho con cái. Sau khi con nhện con đã ăn hết mọi thứ, con nhện mẹ cũng treo mình trên dây đó thôi. Bà gắng gượng đứng dậy ra cửa. 



Khi còn nhỏ, anh đã nhìn thấy những con nhện như vậy. Nó sẽ hạ xuống trên một sợi dây duy nhất từ trần nhà vệ sinh, được làm bằng những tấm gỗ vụng về, và nó cứ đung đưa trước mắt khi anh ngồi khoanh chân ở đó. Nó vẫn có hình dạng con nhện, nhưng chỉ là một lớp vỏ sẽ vỡ vụn nếu cầm trong tay. Lúc đó mẹ đã nói:


 “Lũ nhện sống và chết như vậy đấy. Bình thường không để ý thôi, nhưng nếu nhìn kỹ, con sẽ thấy trên cơ thể của con nhện mẹ bám đầy những con nhện con. Bọn nhện con ăn thịt mẹ cho đến khi chỉ còn lại lớp vỏ. Vì nhện mẹ không có sữa.” 


Có phải vì những nếp nhăn, hay vì cách mẹ ngồi như vậy? Anh vẫn liên tưởng thấy mẹ giống như một con nhện đang dần khô héo. 


Anh lặng lẽ bước ra khỏi căn phòng của con nhện đó.


어린 시절 그는 그런 거미를 본 적이 있었다.

그것은 나무판자를 얼기설기 지은 변소 천장에서 한 가닥 줄을 타고 내려와

그곳에 다리를 꺾고 앉은 그의 눈앞에 일렁거리곤 했다.

아직 형체가 남아 있긴 했지만 

손에 쥐면 흔적도 없이 부서질 껍질뿐인 거미였다. 

그 때 어머니는 말했다.


“거미는 그래 살다 죽는다.

니가 제대로 못 봐 그렇지 자세히 보면 그 거미 몸에 새끼들이 바글바글할 기다.

새끼들이 제 어미 몸을 그래 껍질만 남도록 파먹고 살거든.

거미는 젖이 없으니까” 


주름 때문일까, 아니면 그렇게 앉아있는 모습 때문일까.

여전히 어머니의 얼굴에서 연상되는 것은 


서서히 말라 가는 한 마리 거미였다.

그는 조용히 거미의 방에서 나왔다.



Nhà phê bình văn học Jeon So-yeong

Chúng ta chủ yếu tiếp xúc với các vấn đề của một xã hội già hóa dưới dạng tin tức. Nhưng những thông tin này chủ yếu ở dạng tài liệu tham khảo thống kê. Những mâu thuẫn, nỗi đau và nỗi buồn của người già không thể gửi gắm qua những con số. Văn học khai thác tâm lý sâu xa của người cao tuổi, có vai trò lấp đầy sự thiếu hụt của những con số thống kê trên báo đài. Chính những lo toan, suy nghĩ và cảm xúc của người cao tuổi mới khiến ta cảm nhận rõ rệt hơn về thực trạng xã hội già hóa. Ai rồi cũng già đi, sẽ trở thành ông cụ, bà cụ. Phải luôn nhớ điều này thì mới có thể xây dựng một đất nước vì người già. 



Bà đứng dậy, lấy ra từ tủ quần áo trong phòng ngủ lớn một bộ quần áo lót dày cộp của con trai. Sau khi ra khỏi nhà, bà dừng lại trước chiếc bốt điện thoại công cộng ở lối vào chung cư. Như bà đoán, bà thông gia nhận điện thoại:


 “Tôi đây, bà sui ơi…” 


 “Ôi, bà à? Tôi cứ tưởng ai. Quý hóa quá!” 


“Bà có khỏe không? Bà phải khỏe nhé, để con cái nó còn báo hiếu. Vậy chúc bà mạnh khỏe sống lâu. Giờ không biết tôi có gọi điện hỏi thăm bà được thế này nữa không…” 


Bà gác máy, định thần lại một lúc lấy phương hướng rồi bước đi thất thểu về phía nhà tù nơi con trai út đang bị giam.


 “Sống lâu quá rồi, lâu quá rồi…”


노인은 자리를 걷고 일어나 안방 옷장에서

아들의 내복 중 두터운 것으로 한 벌 골라 꺼냈다.

그리고는 집을 나오다 아파트 입구의 공중전화 앞에 멈춰 섰다.

생각대로 전화는 사부인이 직접 받았다.


“접니다, 사부인...” 


“아이구, 저는 또 누구시라고. 귀한 안부 주셨습니다.” 


“사부인.... 건강하시지요? 건강하셔야 합니다.

그리고 오래오래 사시면서 자식들 효도도 받으시구요.

그럼요, 건강하셔야지요.

아무튼 건강하게 오래오래 사세요.

이젠 더 안부 못 여쭐 것 같습니다....”


전화를 끓고 나온 노인은 겨우 방향을 잡고는 

전에 아들이 갇혀 있던 감옥 쪽을 향해 정처 없이 걷기 시작했다.


‘너무 오래 살았다. 정말 너무 오래...’




Đôi nét về tác giả Lee Sun-won 

- Sinh ngày 02/05/1958 tại thành phố Gangneung, tỉnh Gangwon.

- Đăng đàn với tác phẩm “Con bò” năm 1985.

Lựa chọn của ban biên tập