Ngân hàng trung ương Hàn Quốc (BOK) ngày 17/7 công bố tính tới quý IV năm ngoái, tỷ lệ nợ hộ gia đình trên Tổng sản phẩm quốc nội (GDP) của Hàn Quốc là 105%, cao thứ ba trong số các nước lớn, xếp sau Thụy Sĩ (128,3%) và Australia (111,8%).
BOK chỉ ra rằng trong khi các nước lớn có tỷ lệ nợ hộ gia đình trên GDP giảm từ từ hoặc giữ nguyên kể từ sau khủng hoảng tài chính toàn cầu, thì ngược lại, tỷ lệ này của Hàn Quốc lại liên tục tăng bất chấp nỗ lực chính sách nhằm kiểm soát nợ hộ gia đình của Chính phủ.
Trên thực tế, vào năm 2010, tỷ lệ nợ hộ gia đình trên GDP của Hàn Quốc xếp thứ 14 trong số 43 nước lớn, nhưng năm 2016-2017 tăng lên vị trí thứ 8, năm 2018-2020 tăng lên vị thứ 7.
Ngân hàng trung ương Hàn Quốc chỉ ra một đặc điểm trong nợ hộ gia đình Hàn Quốc là các khoản vay thường tập trung ở hộ gia đình có thu nhập cao. Trong thang thu nhập chia làm 5 nhóm, nhóm 1 và nhóm 2 gồm những người có thu nhập thấp nhất chỉ chiếm 11% tổng khoản vay hộ gia đình, trong khi hai nhóm thu nhập cao nhất là nhóm 4 và nhóm 5 chiếm tới 76%
Ngân hàng trung ương phân tích rằng một nguyên nhân dẫn tới sự gia tăng nợ hộ gia đình tại Hàn Quốc đó là gói vay cho hộ gia đình có lợi nhuận cao và tính ổn định hơn gói vay cho doanh nghiệp, thêm vào đó là nhu cầu vay gia tăng trong bối cảnh Chính phủ kéo dài đường lối lãi suất thấp.
Một nguyên nhân khác là việc áp dụng tỷ số khả năng trả nợ (DSR) ở Hàn Quốc bị chậm hơn so với các nước lớn, khiến cho nhiều khoản vay không được áp dụng tỷ số này tùy thuộc vào thời điểm và loại khoản vay.
Mặt khác, BOK cũng phỏng đoán rằng việc Chính phủ mở rộng cho vay tiền đặt cọc thuê nhà trọn gói (jeonse) cũng góp phần làm tăng nợ hộ gia đình. Từ sau năm 2016, các khoản vay tiền đặt cọc thuê nhà tăng bình quân 20-30% một năm. Tỷ trọng khoản vay tiền đặt cọc thuê nhà trên tổng nợ hộ gia đình tăng từ 5% trong năm 2016 lên 14% cho tới tháng 9/2022.
BOK nhận định dư nợ hộ gia đình hiện nay ít có nguy cơ gây ra bất ổn tài chính. Tuy nhiên, nợ hộ gia đình tăng cao quá mức sẽ có thể gây ra những hệ lụy tiêu cực như cản trở sự tăng trưởng kinh tế về dài hạn, làm sâu sắc thêm sự bất bình đẳng về tài sản.
BOK nhận định sẽ tốn không ít thời gian để thu hẹp nợ hộ gia đình bằng hoặc thấp hơn GDP. Chính phủ cần tiếp tục quản lý mức tăng nợ hộ gia đình trong phạm vi mức tăng GDP danh nghĩa, để không cản trở tới ổn định tài chính.