Theo tài liệu của Cục cảnh bảo thuộc Bộ Nội vụ Nhật Bản (nay là Cơ quan cảnh sát quốc gia Nhật Bản), trong "Văn bản Tanemura" có ghi đầy đủ con số những người dân trên bán đảo Hàn Quốc bị thực dân Nhật cưỡng chế lao động trong thời kỳ chiếm đóng bán đảo Hàn Quốc (khi đó được gọi là người Joseon).
Thời đó, số người Joseon bị cưỡng chế mỗi năm đều tăng lên. Cụ thể, năm 1939, số người bị cưỡng chế lao động là 79.660 người, năm 1940 là 87.133 người, năm 1941 là 75.155 người, năm 1942 là 122.262 người, năm 1943 là 117.943 người. Như vậy, từ năm 1939 đến năm 1943, tổng cộng 482.153 người Joseon đã bị thực dân Nhật cưỡng chế lao động.
Văn bản Tanemura còn đề cập đến kế hoạch năm 1944 là sẽ cưỡng chế thêm 290.000 người Joseon.
Dựa trên nội dung của văn bản này và các tài liệu liên quan đã được công khai trước đó, có thể thấy từ năm 1939 đến khi bán đảo Hàn Quốc được giải phóng khỏi ách thống trị của thực dân Nhật vào năm 1945 thì đã có khoảng 800.000 người bị cưỡng chế lao động.
Văn bản Tanemura do người đứng đầu Cục cảnh bảo Bộ Nội vụ Nhật Bản khi đó là Katsuo Tanemura nắm giữ, sau đó chuyển cho Trung tâm lưu trữ quốc gia nước này.
Văn bản này đã giúp chứng thực việc ít nhất có 800.0000 người Joseon đã bị thực dân Nhật cưỡng chế lao động thời Thế chiến thứ II. Ngoài ra, văn bản Tanemura được đánh giá có ý nghĩa quan trọng vì nêu cụ thể các nội dung về số người, khu vực và thời gian bị cưỡng chế.