Nghe Menu Nghe nội dung
Go Top

Văn hóa

Căn phòng của người đàn ông ấy (Kim Yi-jeong)

2023-01-31

ⓒ Getty Images Bank

- Trích đoạn nội dung phát sóng - 


5 giờ 20 phút chiều. Phòng người đàn ông ấy được bật đèn sáng trưng như mọi khi. Trên nền bầu trời đang dần nhá nhem, căn phòng trong phút chốc biến thành một salon lộng lẫy. Hôm nay, tôi lại nhìn về hướng căn phòng sáng rực rỡ đó.


Căn phòng đó không khác gì phòng tôi, một căn hộ văn phòng (officetel). Nếu có điều gì khác biệt thì là cái rèm ngắn hơn khoảng 50-60 cm so với bậu cửa sổ, như là được mang về từ đâu đó và dùng lại. Chiếc rèm có độ dài như vậy thông thường được treo trong căn officetel nhiều tầng có cửa sổ cao, còn ở đây trông lủng lẳng như một chiếc váy được người khác cho. Nhờ đó mà từ phòng mình, tôi có thể nhìn rõ sang phòng ông, ngang với độ cao mà phần thân trên của người ngồi bàn giấy lộ sau bức rèm.



Có vẻ như bộ quần áo ông đang mặc đã bị rách nên ông mặc đồ lót màu và ngồi khâu quần áo. Từng đường kim chứa đầy sự thận trọng và tỉ mỉ. Ánh nhìn và đường khâu của ông như hòa quyện thành một thể thống nhất. 


Tôi thẩn thơ nhìn chằm chằm vào đường khâu của ông. Với ông, may vá chẳng khác gì ngồi ở bàn giấy đọc sách hay uống rượu một mình cả ngày. Ông luôn ở một mình, nhưng đủ đầy, thảnh thơi và không hề cô đơn.


입고 있던 옷이라도 터진 건지 

그가 내복 빛깔의 옷을 입고 바느질을 하는 모양이다.

한 땀 한 땀 떠가는 손길이 더 없이 신중하고도 정성스럽다.

그의 시선과 바느질감이 한 몸이라도 이루듯 빈틈없이 몰두해 있다.


나는 그의 바느질 모습을 넋을 잃고 바라본다.

어느 덧 그에게 바느질은 책상 앞에 앉아 종일 꼼짝하지 않고 책을 읽던 모습이나

홀로 술을 마시던 모습들과 다를 바 없어 보인다.

그는 늘 홀로 있지만 정부와 틈 하나 없이 포개져 있는 사내처럼 충만해 보인다.

고독하지만 외로워 보이진 앉는다.



Nhà phê bình văn học Jeon So-yeong

Điểm thú vị của truyện ngắn này là dùng đại từ ngôi thứ ba “ông ấy”, như thể đối tượng được miêu tả là một người xa lạ, nhưng cuối cùng lại chính là cha của nhân vật chính. Điểm bất ngờ này khiến chúng ta nhìn lại cuộc sống hàng ngày của chính mình. Gia đình vốn được biết đến là một nhóm người có quan hệ mật thiết với nhau, nhưng thực chất mỗi người đều là một thế giới riêng. Sau khi người cha bỏ đi, mọi người trong gia đình đã nhiều lần nói rằng cha vốn là người không bao giờ có thể làm như vậy. Nói cách khác, chính họ cũng không hề biết thực sự ông là người như thế nào. Vì vậy, nhân vật chính đã quan sát cha mình từ xa để hiểu ông như tìm hiểu một con người mới. Hình tượng người cha trong tác phẩm đặt ra câu hỏi: “Tôi là ai?” trước khi là một thành viên của xã hội và gia đình.



Tôi giơ chén rượu lên, hướng về phía căn phòng của ông đã chìm trong đêm tối.


 “Con cũng nhớ hôm nay là ngày sinh nhật của cha chứ?”

Mẹ cuối cùng cũng thốt ra câu đã kìm nén bấy lâu.


 “Sắp 10 năm rồi. Ông ấy hẳn vẫn đang sống tốt nhỉ?”

 

Cuối cùng, giọng nói của mẹ chìm sâu vào trong ly rượu nho. Tôi nhìn về phía căn phòng tối của ông và khẽ gật đầu. 


나는 캄캄한 어둠에 묻혀버린 그의 방을 향해 술잔을 든다.


오늘이 네 아버지 생일인거 너도 알지? 


엄마는 끝내 참았던 한 마디를 내뱉고야 한다.


꼭 십 년인데...어디서 잘 살고 있겠지? 


마침내 엄마의 목소리가 포도주잔 깊숙이 젖어든다.

나는 불 꺼진 그의 방을 바라보며 가만히 고개를 끄덕인다.




Đôi nét về tác giả Kim Yi-jeong

- Sinh năm 1960 tại thành phố Andong, tỉnh Bắc Gyeongsang.

- Đăng đàn với tác phẩm “Một tối dính nước, sấp mình trước thế gian” năm 1994.

Lựa chọn của ban biên tập