Nghe Menu Nghe nội dung
Go Top

Con người

Nhân vật :Thủy Tiên

#Dốc bầu tâm sự l 2018-12-09

 Nhân vật :Thủy Tiên

Xin chào các bạn thính giả nghe đài. Mình tên là Thủy Tiên, một sinh viên chuyên ngành tiếng Hàn. Cũng như bao bạn sinh viên khác, lý do mình lựa chọn tiếng Hàn là bởi sự yêu thích văn hóa Hàn Quốc, phim ảnh, và đặc biệt là do quan tâm đến âm nhạc Hàn Quốc. Tiếng Hàn đã trở thành cầu nối giúp mình khám phá tất cả những điều thú vị của Hàn Quốc, khiến mình thêm yêu xứ sở kimchi. Và nhờ có tiếng Hàn, mình đã có thêm những người bạn mới, thậm chí có người không chỉ dừng lại ở mối quan hệ bạn bè thông thường, mà đã trở thành một người bạn thân thiết, cùng mình tâm sự mọi điều trong cuộc sống. Mình vẫn luôn thầm cảm ơn anh ấy, một người mà đối với mình là một người bạn thân, một người anh tốt bụng, chân thành, đồng thời cũng là một người thầy dạy cho mình nhiều điều về cuộc sống này.


Mình đã gặp và làm việc cùng anh ấy trong khoảng thời gian thực tập ở một công ty Hàn Quốc tại Việt Nam. Mặc dù thời gian làm việc với nhau chỉ vỏn vẹn trong một tháng, nhưng mình và anh ấy đã trở nên thân thiết và cùng nhau trải qua khoảng thời gian vui vẻ tại Việt Nam. Ngày anh ấy kết thúc chuyến công tác và phải trở về Hàn Quốc là ngày mình cảm thấy lòng mình trống rỗng, đan xen những cảm xúc khó tả. Mình đã từng hứa với anh rằng một ngày nào đó mình sẽ đến Hàn Quốc, và anh ấy cũng nói sẽ luôn chờ đợi điều đó. Tuy nhiên, cho đến khi mình thực hiện được lời hứa thì cũng là lúc giữa mình và anh ấy xảy ra những hiểu lầm, và mình nhận ra rằng mối quan hệ này đã không còn được như trước đây nữa. 


Ngày mình đến, Hàn Quốc đang chuyển mình vào thu - mùa mà anh ấy nói là anh ấy thích nhất. Thủ đô Seoul hoa lệ và sầm uất như thế, nhưng dường như trong lòng mình vẫn còn một khoảng lặng, bởi lời hứa giữa mình và anh ấy cuối cùng trở nên dang dở. Nhưng mình không giận hay trách móc mà vẫn luôn nghĩ đến anh ấy với sự ngưỡng mộ của một người em gái dành cho người anh thân thiết. Thật sự, trước khi xảy ra những chuyện hiểu lầm không đáng có, anh ấy vẫn là một bờ vai vững chắc để mình dựa dẫm những khi yếu lòng, hay cũng có khi là người thầy giúp mình tháo gỡ những khúc mắc trong cuộc sống, và hơn hết, anh ấy còn là động lực giúp mình học tiếng Hàn thật tốt, và đi được đến tận ngày hôm nay. 


Bên cạnh gia đình, người thân và bạn bè, có lẽ anh ấy cũng là một người vô cùng quan trọng với mình... hay ít nhất là đã từng. Nhưng giờ đây, khi mọi chuyện đã trở nên như thế này, mình cũng không muốn trách số phận, trách bản thân hay anh ấy, mà có lẽ là vì con đường mà hai đứa đang đi, đã không còn giống như nữa. Mỗi người đều có ước mơ và định hướng của riêng mình. Đến bây giờ thì mình đã hiểu, không thể áp đặt suy nghĩ của bản thân vào người khác, mà phải biết đứng vào lập trường của người đó mà hiểu cho quyết định của họ. Nhưng khi nhận ra điều này, thì có lẽ mọi chuyện cũng đã muộn, anh ấy vẫn đi tiếp trên con đường mà không có mình, còn mình thì sẽ chia tay với đất nước này mà trở về Việt Nam để bắt đầu lại từ điểm xuất phát. Tuy vậy, mình vẫn muốn anh ấy hiểu rằng, dù muộn hay dù đã có chuyện gì xảy ra, mình vẫn sẽ luôn ủng hộ anh ấy hết mình, để mọi ước mơ và hoài bão của anh ấy sẽ trở thành hiện thực. Và hy vọng rằng, một ngày nào đó, khi đôi ta đã trưởng thành hơn, chín chắn hơn và đủ bình tĩnh để vượt qua mọi chuyện trong quá khứ, thì mình... sẽ gặp lại nhau anh nhé, cho dù là ở Việt Nam hay Hàn Quốc đi chăng nữa. 


Và qua chương trình, mình cũng muốn gửi tặng anh ấy bài hát mà hồi đó, anh ấy đã cho mình nghe vào ngày anh quay về Hàn Quốc. Đó là bài “소녀” (Thiếu nữ), của nam ca sĩ Lee Moon-se. Mình xin cảm ơn chương trình!



Lựa chọn của ban biên tập